Anh em đã từng trải qua cái cảm giác chơi một tựa game đến ngày cuối cùng trước khi nó chính thức ngừng hoạt động chưa? Mình thì rồi, 2 lần cơ nhưng cảm xúc thì không lần nào giống lần nào cả. Chúng có thể không phải là những tựa game quá hay hoặc nổi tiếng, nói tên ra thì phần lớn anh em chắc là không biết đâu nhưng đối với mình thì chúng thật sự rất ý nghĩa.

Con game đầu tiên mà mình chơi đến ngày cuối cùng server còn mở cửa là Tank Online, nó là một webgame 2D, chơi theo cái kiểu của trò Battle City (bắn tank 4 nút). Năm 2011, con game này được FPT phát hành. Trong 1 dịp tình cờ thì mình thì mình có tìm thấy trang chủ của nó với từ khóa “tank” trên Google. Thấy cũng vui vui, thế là mình chơi thử. Ban đầu mình cũng chỉ chơi vui vui thôi chứ không đến mức gọi là cày, nhưng mà sau đó mình nhận ra rằng mình chơi con game này rất giỏi. Tỉ lệ thắng của mình khi chơi game đó lên đến 7X% ở chế độ PvP cơ. Thế là mình lại cảm thấy thỏa mãn với cái cảm giác đó và quyết định tryhard một thời gian.

Vẫn biết con game này sẽ không sống thọ nữa đâu, nó sẽ chết như hàng trăm web game khác thôi nhưng mình vẫn chơi. Dù sao thì mình cũng không nạp nên cũng chẳng mất gì. Tâm lý thoải mái là vậy nhưng đến khi game nó dead thật thì mọi chuyện lại khác anh em ạ.

Sau một thời gian cày cuốc thì mình thấy muốn vào một clan nào đó có anh em chơi cho vui, với lại cũng có một số item mà phải vào clan mới kiếm được. Thế là mình chọn đại một cái clan không mạnh không yếu mà vào. Thế là từ đó việc chơi game của mình vui hơn hẳn. Hồi đó mình không có mic để voice chat, toàn chat tay thôi nhưng anh em trong clan cũng tương tác với nhau rất vui vẻ. Mình không nạp tiền nên yếu nhất clan, cũng nhỏ tuổi nhất nên mấy anh thương mình lắm. Nào là bơm đồ cho mình mau mạnh, nào là kéo mình đi phụ bản, chỉ mấy cái trick trong game cho mình. Mỗi ngày chơi game của mình đều rất vui vẻ. Ngoài mình ra thì clan có tầm 5-6 người nữa thường xuyên chơi

Nhưng mà tiếc là mình chơi được có tầm vài tháng thôi là lại vướng vào việc thi cuối kỳ, thế là mình cũng nói với mấy anh em trong clan là mình sẽ off vài tuần để tập trung ôn bài chứ không thôi là ở lại lớp mất, anh em nhớ giữ lại một slot trong clan cho mình. Thế là mình off 3 tuần để học hành cho tử tế sau cả năm trời bết bát. Mình đã rất mong chờ cho đến khi thi xong vì mình biết rằng anh em của mình vẫn ở đó đợi mình. Nhưng mà hóa ra mình không “biết” gì cả, mình chỉ nghĩ vậy thôi.

Khi đăng nhập lại vào game thì trong mấy anh em trong clan không thấy ai còn đăng nhập nữa. Cái clan bây giờ cảm giác cứ như một tòa thành hoang vậy, chỉ còn mỗi mình mình thôi. Lúc đó mình chưa biết gì đâu, cứ nghĩ mấy anh nói chờ chơi chung nhưng lại bỏ mình nên thấy cũng buồn lắm. Dù không biết mặt, biết giọng nhau nhưng cũng chơi với nhau được một thời gian, cũng gọi là có kỉ niệm mà. Đến tận sau này khi game thông báo đóng cửa mình vào game để chơi vài ván cuối cùng thì mới ngờ ngợ ra có lẽ lúc đó mấy anh đã muốn bỏ game luôn rồi nhưng vì có một thằng em phiền phức không biết gì ngoài PvP như mình mà họ mới cảm thấy có thêm ý nghĩa để chơi. Thấy mình mạnh lên từng ngày có lẽ chính là niềm vui lớn nhất của họ lúc đó anh em ạ. Tự nhiên mình xúc động đến phát khóc luôn.

Đến giờ nghĩ lại thì dù chơi có vài tháng nhưng đó vẫn là con game để lại ấn tượng rất sâu sắc trong lòng mình. Mình sẽ nhớ mãi cảm giác xúc động khi cả clan gom hết 1 loại item của họ lại, mỗi người góp vào một ít để đưa cho mình đổi một chiếc tank mới. Mãi mãi không bao giờ quên.


Con game thứ 2 mà mình chơi đến ngày cuối cùng là một game MMO của nhật tên là Cosmic Break, được DzoGame phát hành ở Việt Nam hồi cuối năm 2012 dưới cái tên Đấu Trường Robot. Hồi đầu nó về Việt Nam mình cũng có chơi vài ván do thấy quảng cáo của nó nhưng mà sau đó mình chán do vào game không đánh lại người ta.

Tuy nhiên một thời gian sau thì tự nhiên mình hứng chí vào game lại xem như thế nào. Thế là mình có chút bất ngờ anh em ạ, map tân thủ của game nó vắng như một cái làng bỏ hoang vậy. Thế là mình thấy lạ, tự hỏi là game vắng như thế này mà còn vận hành được sao?

Mình đi qua khá nhiều map trước khi gặp một anh bạn lại gần chat với mình, hỏi mình: “mới chơi game này hả?”. Mình nói “ừ” thế là cậu ấy dẫn mình đi đến một cái map rất rộng, có lẽ là rộng nhất game luôn, gọi là “khu Resort”. Ở đó thì mình mới thấy cái game này có chút sinh khí. Vì game nó đã gần dead rồi, quá vắng nên mọi người đều tập trung hết ở đây để có gì gạ kèo đánh nhau hay đi phụ bản nó cũng dễ hơn. Tự nhiên mình thấy vui vui anh em ạ. Chính vì quá ít người chơi nên mình lại thấy một điều đặc biệt ở tựa game này mà lúc mới phát hành nó vẫn chưa có được – sự ấm áp.

Cả cái server lúc đó (game chỉ có một server thôi) chỉ có đâu tầm vài chục tài khoản thường xuyên chơi thôi. Online cùng lúc nhiều lắm cũng chưa đến 40 người. Lập room PvP để đánh nhau thì chưa bao giờ mình thấy full được một room cả. Mỗi lần có người mới chơi là mấy ông trong game đều có những hình thức chào hỏi khác nhau từ hỏi han, gạ ch*ch cho đến đè đầu ra đánh khi vào PvP. Trong server cũng có những cặp kẻ thù truyền kiếp cứ vào room PvP gặp nhau là kiểu gì cũng tập trung đấm nhau chứ không đánh ai khác. Vui lắm anh em ạ, cả server thuộc cả nick ingame của nhau luôn.

Mình lúc đó khi chơi game mới học lớp 9, đặt tên là “Yukikaze”, con bé em mình thì tên là “Yandere 13” (ông nào hồi xưa chơi chung thì nhận họ hàng cái nha), 2 anh em đặt tên đúng kiểu we*bo* luôn, đứa này thoát game thì đứa kia lại vào, thay phiên nhau chơi trên con laptop Vaio cùi đời nhà Tống. Hồi đó anh em mình chuyên chơi mấy con cận chiến, chơi không quá hay nhưng được cái là build đồ rất mạnh cộng với máu liều trong người nên cũng tính là có chút thương hiệu trong server. Game còn có cái trò mod texture skin siêu dễ nữa. Anh em chỉ cần xuất file skin của nhân vật ra rồi vẽ lên, sau đó up lại vào game là xong. Mình có một con chuyên cận chiến mặc vest học sinh màu đen, có logo đầu lâu đỏ sau lưng nữa, siêu ngầu mà độc quyền luôn.

Nói chung đây là con game này nói hay thì cũng rất hay, chỉ là sau này nhiều con mới ra quá mà lại không cân bằng nerf-buff thường xuyên nên hơi mất cân bằng thôi. Với lại không ai quá tryhard game này làm gì cả, chủ yếu là casual gamer. Và chính điều đó mới làm cho mình ấn tượng với con game này. Mọi người vào chơi không phải là để chơi game mà là để “dùng game chơi với nhau”.

Sau này game ra thông báo ngừng hoạt động thì anh em trong game ai cũng biết trước rồi, nó quá ít người chơi mà. Những ngày cuối cùng của game mọi người online rất đông đủ, kéo nhau đi những phó bản chưa từng đi (vì lúc trước có bao giờ đủ người đâu mà đi), đánh với nhau trận nào cũng thật vui vẻ vì chúng mình đều biết rằng anh em trong game chỉ có lúc này, không có sau này nữa.

Có một chuyện mà đến giờ mình vẫn ray rứt là hồi đó ngày cuối cùng server Cosmic Break Việt Nam (Đấu Trường Robot) còn hoạt động thì mình lại nghĩ là ngày kế cuối nên chưa xin nick Facebook hay nick Liên Minh của ai cả. Hôm đó mình với em gái mình cũng có việc bận nên mình không cho nó chơi nhiều, nói là “mai xin cũng được”. Nhưng mà đến hôm sau mình mới biết là mình tính nhầm ngày. Launcher game liên tục báo lỗi và không vào được game nữa. Em gái mình nó khóc hết nước mắt bữa đó luôn. Đến giờ đôi khi nó vẫn nhắc lại và trách mình. Mình cũng buồn, kiểu như vuột mất một điều gì đó rất quan trọng trong đời chỉ vì sự chủ quan vậy.

Nhưng mà bây giờ nghĩ lại thì mới thấy có lẽ mọi thứ nên là như vậy. Mình không tiếc game mà tiếc bạn bè trong game. Mình biết họ qua game và hình ảnh của họ trong game mới là thứ làm mình yêu quý họ. Có lẽ không biết nhau, không gặp nhau lại là cách tốt nhất để những kỉ niệm ấy mãi mãi đẹp như vậy. Con game này mình chơi chưa đến 1 năm nhưng chắc chắn đó là một trong những khoảng thời gian khó quên nhất trong đời mình.


Trên đây là những tựa game mà mình đã chơi đến ngày cuối cùng, chúng tuy không phải là những tựa game nổi tiếng nhưng đều để lại kỉ niệm rất sâu đậm trong lòng mình. Có lẽ nói ra thì không nhiều anh em biết đâu, nhưng điều đó không quan trọng, quan trọng là những cảm xúc này mình được chia sẻ với anh em.

Trên đây là câu chuyện của mình. Vậy còn anh em thì sao? Anh em sẽ chia sẻ câu chuyện cả bản thân cho mình nghe với chứ?

Mời các bạn tham khảo thêm một số thông tin liên quan tại GVN 360 như:


Mời các bạn theo dõi fanpage của chúng mình theo đường link dưới đây để cập nhật những tin tức về game, công nghệ và nhiều thông tin thú vị khác nữa nhé!

GVN 360