Gõ phím cơ thì ai mà chẳng ồn, nhưng thể trạng mình nó có chút khác biệt mấy bạn ạ. Cổ tay và ngón tay mình nó hơi bị khỏe, mà mình thì không giỏi kiềm chế, thích gõ kiểu bạo lực một cách vô thức nên mình gõ là nó ồn hơn hẳn người thường. Sau đây mình xin chia sẻ đôi dòng về nỗi lòng của một thanh niên quen gõ phím kiểu bạo lực cũng như là cách mà mình định dùng để khắc phục trong thời gian tới. Cảm ơn các bạn vì đã quan tâm theo dõi nha.
Học piano từ năm 6 tuổi, lớn lên lực ngón tay và cổ tay của mình nó hơi bị khỏe
Mấy bạn có thấy thằng nhóc nào ngồi bên cây piano to gấp mấy lần nó, còn ba nó thì ngồi kế bên với cây móc áo nhịp nhịp chưa? Mình của mười mấy năm về trước là thế đấy. Nhà mình ngày xưa có một cây piano cơ và một cây piano điện, phím của chúng nó đối với mình nặng kinh khủng. Nhưng ba mình thì nghĩ phải gian nan mới thành tài nên bắt mình tập luôn chứ không mua một cây đàn nào đó có phím nhẹ hơn cho mình. Có những hôm mình tập đàn xong là cả 10 đầu ngón tay đều tê dại, mất cả cảm giác.
Tiếc là mình hồi đó cứng đầu nên cũng học không đến nơi đến chốn. Từ đó mà kỹ năng đánh piano của mình giờ cũng chỉ là chút “công phu mèo quào” thôi. Cái duy nhất mà mình luyện được là một lực gõ khá là kinh khủng khiếp trên 8 đầu ngón tay, trừ 2 ngón út. Ừ thì cơ ngón tay khỏe hơn nó cũng tốt, làm chuyện gì liên quan đến ngón tay cũng khỏe hơn đa số mọi người (mấy bạn hiểu ý mình chứ?), cổ tay mình cũng hơi bị khỏe. Nhưng mà cái gì quá nó cũng không tốt mấy bạn ạ, ví dụ như ngón tay khỏe quá mà đi gõ phím cơ.
Phím cơ mà không gõ thẳng tay mình thấy nó không có đã, không có phê
Mình sở hữu con phím cơ đầu tiên cách đây 4 năm, và điểm mình cảm thấy thích nhất ở nó so với phím cao su chính là cảm giác gõ chạm đáy của nó. Mình thích cái tiếng lách cách của nó, thích cái cảm giác đầu ngón tay mình chạm xuống một điểm dừng chắc chắn chứ không phải là cái màng cao su lụp thụp. Hơn nữa mình còn thích chắc chắn, bền bỉ của nó để mình có thể gõ thoải mái mà không lo ngại làm nó hư, nhanh xuống cấp.
Ừ thì mình cũng bị “xã hội” lên án dữ lắm, khá ngại mấy bạn ạ
Từ ngày có con phím đó mình gõ thẳng tay lắm mấy bạn ạ, ta nói nó phê gì đâu luôn á. Nhưng mà bị cái là độ phê của mình nó tỷ lệ thuận với độ yên tĩnh xung quanh mấy bạn ạ. Cái độ ồn của bàn tay mình và con phím red switch phát ra thật sự là ghê gớm luôn. Đúng ra thì mình cũng không để ý lắm đâu, đang phê mà. Đồng nghiệp của mình thì bình thường không nói, nhưng hễ đến giờ ngủ trưa của mấy ổng mà mình tập trung gõ content là sẽ bị mấy ổng lên tiếng ngay. Có ông thì bảo mình gõ phím lúc nào cũng như là đi combat trên mạng. Có bà chị lại bảo chỉ cần mình Enter thôi là đủ làm bả giật mình.
Người mà lên án mình nhiều nhất chắc chắn là em gái mình. Nó bảo đứng bên ngoài phòng mình cũng nghe rõ được từng nhát gõ, còn xem phim mà có mình gõ gần đó thì nó loãng cả phim. Lúc đầu mình thấy cũng ấm ức khi bị phàn nàn lắm. Nhưng mà dần dần thì mình thông cảm với mọi người. Ai mà chịu nổi một ông thần gõ red switch, chỉ cần nghe tiếng chạm đáy thôi cũng đủ to hơn cả mấy ông dùng blue switch chứ? Nói chung là cũng áy náy, cũng ngại mấy bạn ạ.
Chỉ có một người duy nhất không bao giờ phàn nàn chuyện mình gõ phím là mẹ mình. Vì đối với mẹ những tiếng gõ càng dồn dập, càng nhanh thì thằng con của mẹ càng giỏi.
Thay vì cố gắng gõ nhẹ hơn thì mình sẽ tìm con phím tiêu âm tốt hơn, vì cơ bản là mình bỏ không được
Ừ thì mình biết là mình ồn ào thật, mình cũng có ráng sửa mấy lần rồi nhưng đâu lại vào đấy mấy bạn ạ. Nhưng mà cái lực tay mình nó thế nên rồi chuyện nó cũng sẽ đâu vào đấy mà thôi. Sau vài lần như thế thì mình bỏ cuộc luôn mấy bạn ạ. Mình chẳng thể nào luyện cho lực tay yếu đi hoặc lúc nào cũng phải nhớ gõ nhẹ nhàng để đỡ ồn ào được. Thế nên mình quyết định là nếu không thể giải quyết được trên đôi tay, mình sẽ giải quyết trên con phím.
Dạo gần đây mình có dịp trải nghiệm nhiều mẫu bàn phím hay ho thú vị, từ giá bình dân như Akko cho đến những hãng phím danh giá như Leopold, Vortex, IQUNIX. Và mình phát hiện ra là dạo gần đây có rất nhiều mẫu bàn phím được build rất chắc và độn foam tiêu âm kỹ càng. Chúng không chỉ gõ phê hơn con phím mình đang dùng mà còn ít phát ra âm thanh nữa, giá cũng hợp lý với chất lượng người dùng nhận được.
Hiện tại thì mình cũng chưa chọn được mẫu bàn phím ưng ý đâu, còn phân vân lắm. Tuy nhiên trong thời gian tới nếu mà mình mua bàn phím thì chắc chắn nó sẽ là cái kiểu như thế này. Không cần LED RGB màu mè làm gì cả, miễn là nó đem đến cảm giác gõ tốt cho mình và một không gian dễ chịu cho đồng nghiệp, người thân của mình là đủ.
Trên đây là mấy dòng tâm sự của mình về việc mình gõ phím cơ hơi ồn, ảnh hưởng đến mọi người xung quanh. Anh chị em đồng nghiệp có đọc được thì bỏ qua cho em với ạ. Cảm ơn các bạn vì đã quan tâm theo dõi và chúc các bạn có một ngày tốt lành nha.
Nếu bạn đang tìm kiếm một chiếc bàn phím giúp gõ êm hơn thì mình có một gợi ý là con Vortex PC66 (hình trên) mà GVN 360 chúng mình mới có bài review cách đây không lâu nhé: Tựa như cỗ máy thời gian, Vortex PC66 cho mình về lại tuổi thơ giữa thành phố xa hoa nhộn nhịp
Mời các bạn tham khảo thêm một số bài viết liên quan tại GVN 360:
- Có một nỗi sợ khi đi làm mang tên “đồng nghiệp gõ phím cơ”
- Một vài lý do mình nghĩ các dân chơi phím cơ nên “buông bỏ chấp niệm” khi dùng laptop
- Phím cơ không đơn giản là bàn phím, nó là thứ “chấp niệm” của những ai đã từng trải nghiệm
- Lần đầu dùng bàn phím cơ xịn là trải nghiệm thế nào? Sau đây là cảm nhận của mình
Mời các bạn theo dõi fanpage của chúng mình theo đường link dưới đây để cập nhật những tin tức về game, công nghệ và nhiều thông tin thú vị khác nữa nhé!